Kinh nghiệm thi quốc tịch Mỹ – Nhã Tiên, Houston, Texas – February 2021

Mình ở khu vực Houston, Texas, mình mới đi thi quốc tịch về và đã pass rồi đây! Vui quá nên viết vài dòng chia sẻ lại cho các anh chị trong group mình.

Mình sẽ viết 1 bài hơi dài, nên anh chị chịu khó đọc hen, biết đâu có những tình huống tương tự anh chị sẽ gặp phải, hoặc đọc giải trí cho vui hihi.

Hôm nay, ông xã chở mình đi thi. Nhà mình cách chỗ thi 55p, nên ông xã mình canh đến trước chỗ thi 30p. Nhưng trên đường đi, ông xã mình bị đau bụng, nên tấp vô cây xăng đi trút bầu tâm sự hết 10p. Tiếp tục đi, thì GPS báo freeway kẹt xe, nên mình buộc phải đi đường local 1 đoạn, tốn thêm 10p. Lúc tấp vô lại freeway thì may quá sức, vừa qua đoạn có tai nạn. Cứ thế cắm đầu mà chạy, đến nơi sớm hơn giờ hẹn là 10p. Hú hồn hú vía luôn.

Đến nơi thì đến phiên mình đau bụng. Hình như lo lắng, làm cho mình đau bụng hay sao đó. Mà thôi ráng đi, đã đi trễ, còn nhiều chuyện.Đến trước cửa, là còn 8p. Một số người đứng get line trước mình làm mình lại thêm nóng ruột. Giả bộ hỏi anh đứng trước xem ảnh có nhường chỗ cho mình được ko. Đại loại: Appt. của tụi là 1:55 nè, của anh là mấy giờ vậy? Anh đó nói, của anh là 2:15. Chưa kịp hỏi anh có nhường cho tui đứng trước được ko, vì tui bị trễ hẹn, thì may quá, anh bảo vệ đuổi ra xe, không cho đứng getline vô, vì chỉ được vô trong ngồi đợi trước giờ hẹn tối đa 15p. Vậy là tọt lên trên đứng, ánh mắt xa xăm khẩn thiết ngóng chờ anh bảo vệ gọi vô lẹ cho rồi đi mà. Anh bảo vệ coi giấy hẹn, xong nhìn thẳng mắt mình say đắm, hỏi những câu vớ vẩn vờ vịt đại loại “Em có mang theo súng, dao, vũ khí gì không? Mình lắc đầu ngoay ngoảy, say “No” rồi lẻn được vô trong phòng đợi.

Vô đến trong, mấy anh officer lực lưỡng kêu mình bỏ giấy tờ, túi xách, điện thoại và đồng hồ vô khay để qua máy soi. Hỏi mình có mang dây nịt không, mình nói không có. Rồi mấy ảnh kêu mình đứng qua 1 bên cho mấy ảnh ngắm, rồi mấy ảnh phát hiện ra mình có đeo 1 cái vòng bạc và yêu cầu mình tháo ra. Mình hơi lúng túng, vì cái vòng này đeo 2 năm nay rồi, chưa tháo ra bao giờ. Mình nói, tui không biết thao sao luôn nè. Vừa nói dứt câu, mình kiếm được cái móc khóa, và tháo cái vòng ra được.

Qua máy soi xong, nhìn đồng hồ còn 4p, mình phóng nhanh đi kiếm chỗ ngồi, thì bị anh Receptionist vịn lại “Please check in here!”Nghĩ lại sao thấy mình ngu dữ thần, tự nhiên phóng vô kiếm chỗ ngồi mà không lấy số hay đưa thông tin cho Receptionist gì hết trơn. Anh receptionist ghi số của mình xuống và nói mình vô ghế ngồi đợi.Đặt cái mông xuống ghé ngồi, nhìn đồng hồ, còn sớm được 2p. Sao cái bệnh đi trễ từ hồi đi học, đi làm, đi chơi đến giờ vẫn không bỏ vậy cà.Ngồi dòm và quan sát xung quanh, coi chiến sự ra sao, thấy cũng vui. Ai cũng vô với 2-3 người hết, ngồi lấy giấy ra ôn bài, toàn cỡ trung niên không. Có anh tạp vụ, ai vừa được kêu vô phỏng vấn, là ảnh cầm bình xịt khử trùng lao đến như 1 vị thần, xịt xịt lên ghế, rồi lau chùi sạch sẽ. Xong lại đứng 1 góc chờ thời, la cà ra front desk nói chuyện tào lao, rồi lại phe phẩy cái khăn lau và bình xịt chờ đợi người tiếp theo đi để lao tới xịt.Mình ngồi cỡ 5p, ông xã báo cáo 2 đứa con ở ngoài đang chạy chơi tung tăng để đợi mẹ phỏng vấn.

Vừa nhắn tin xong, thì mình được gọi vô phỏng vấn.Lúc đó là 2:05PM, mình đã chuẩn bị sẵn trong đầu, khi gặp officer sẽ “Good Afternoon, officer. How are you?” nha. Vậy mà đến lúc gặp ổng, ổng già quéo à, đi chậm chậm, không nói gì hết, ra dấu ngoắc ngoắc mình đi theo ổng vô phòng. Trên đường đi vô phòng phỏng vấn, mình mở miệng chào: “Good Morning, officer!” Trời ơi, 2 giờ trưa rồi má ơi, giờ còn morning nữa, mở miệng xong thấy mình có duyên quá nên nín ru, lủi thủi vô phòng luôn.

Rồi, nguyện là ông officer nói gì làm đó và trả lời thôi nha. Vì là mùa dịch, nên cả 2 đều sẽ đeo khẩu trang, và phỏng vấn có miếng phân cách trong suốt ở giữa. Những rào cản này, làm mình rất khó nghe người officer nói gì. Một phần officer này già rồi, nên ổng nói không rõ ràng, cứ ồm ồm trong khẩu trang rất khó nghe. Mặc dù mình biết tiếng Anh, nhưng cũng phải đoán là nhiều.Sau khi xuất trình thẻ xanh, ID, thì officer yêu cầu nhìn vào camera để chụp hình. Mình kiếm hoài, không thấy cái camera ở đâu. Rồi thấy cái máy fingerprint chớp chớp đèn và cái Ipad phía bên phải, nên nhìn đại vô 2 cái đó. Hồi sau, officer chỉ cho mình cái camera nằm phía bên kia của miếng chắn trong phân cách, trước mặt mình. Lúc đó mình mới tỉnh lại.

Chụp hình xong, thì officer kêu mình giơ tay phải lên thề nói sự thật.Sau đó, officer yêu cầu mình lấy cây bút để sẵn trên bàn và kí điện tử vào document hiện sẵn trên 2 ipad (kí 2 chữ kí)Tiếp đến, officer hỏi 6/10 câu hỏi về lịch sử, chính trị và địa lý.Mình đã tài lanh tài lẹt, trả lời sai bét ngay câu đầu tiên. Do officer nói khó nghe quá. Officer lập lại lần nữa, mình trả lời ok, cứ vậy tiếp đến hết 6 câu. Đa phần, toàn là câu dễ không thôi. (Senator của bạn là ai, bao nhiêu tuổi thì đăng kí Selective Service, Who signs bills to become laws?, What is the supreme law of the land? …)Riêng câu “When must all men register for the Selective Service?”, mình trả lời “at age 18” có trong đáp án, officer không chịu, sửa lại nên trả lời là “between 18 and 26”. Mình cũng đồng ý, chứ không có cãi lại, là cái tui trả lời có trong đáp án. Thôi kệ đi, mắc công ổng quế lên, mấy câu sau ổng hỏi khó thì khổ.

Ngưng vài giây, mình thấy màn hình ipad bên phải mình hiện lên câu “Who is George Washington?” Mình lại tài lanh, trả lời “He is the first President of the U.S”. Officer nói “Please read that sentence for me!” Thì ra là chuyển qua phần test reading má ơi. Con cứ tưởng hỏi con cái gì, nên con tự nguyện trả lời luôn hà. Đọc xong câu đó, officer chuyển qua phần test writing, nói mình cầm cây bút trên bàn, quay cái đầu mềm và ghi những gì ổng đọc lên ipad. Câu officer đọc là “Washington is the first president.”

Tiếp theo là đến phần câu hỏi Yes/No. Officer có nhấn mạnh là chỉ trả lời “Yes or No”, nhưng do mình bị ám mấy clip trên Youtube, mình trả lời “No, I have not” cho câu đầu tiên. Ổng nhắc lại, chỉ trời “Yes or No, please”. Vậy thì quá khỏe, chỉ việt chăm chú nghe rồi trả lời cụt lủn, “Yes/No” thôi.Vì trong hồ sơ mình có khai là mình có 1 driving ticket năm 2014 nên officer có hỏi lại chỗ đó. Ổng nói lúc đó có bị arrest không? Mình nói không, mình chỉ bị cited thôi và đã trả tiền phạt.Sau một hồi trả lời “No, No, No” đã đời. Đến câu cần trả lời Yes “Do you support the Constitution…?”, xém xí quán tính, mình phán “No” luôn. Mình khựng lại vài giây, officer cũng biết ý, lập lại câu hỏi cho mình.

Đến phần hỏi thông tin cá nhân, officer load thông tin cá nhân của mình lên ipad sẵn, và đọc lại từng phần cho mình kiểm tra và mình chỉ cần trả lời “Yes” nếu thông tin của từng phần đã đúng. (confirm họ, tên, ngày sinh, nơi sinh, resident thôi à, ngoài ra không hỏi gì thêm nữa hết).Rồi lại mất vài giây, officer in ra tờ giấy đưa cho mình và báo mình đã đậu và đợi mail báo ngày tuyên thệ.Mình có hỏi thêm, mình có con 10 tuổi, đang sống chung và quốc tịch VN, muốn có quốc tịch Mỹ và tuyên thệ chung được không. Officer lúc này mặt giãn ra, ngồi thoải mái nói chuyện với mình. Ổng có chỉ mình điền form N600 cho con mình.Rồi mình đứng dậy về, cảm ơn officer lần nữa. Vậy là hết rồi đó các anh chị ơi.Mình rút ra một vài kinh nghiệm cho các anh chị sắp thi như sau:

  • Không nên đeo vòng, dây kim loại để hạn chế những rắc rối khi đi qua cổng an ninh.
  • Đi sớm hơn plan chút xíu, để phòng hờ những cái ngoài plan
  • Officer yêu cầu gì thì làm đó, đừng nói quá nhiều và dài dòng.
  • Không hiểu gì, nên nhờ officer lập lại, hoặc nói chậm lại, đến khi mình hiểu chắc.
  • Officer nói qua khẩu trang và miếng ngăn cách nên sẽ hạn chế khả năng nghe hiểu của người được phỏng vấn rất nhiều, nên học bài thật thuộc, và lựa nhiều video có giọng đọc và chất lượng khác nhau để trải nghiệm trước.

Chúc các chị sắp thi sẽ vững tin và đạt được kết quả thi thật tốt nha!

Link gốc: https://www.facebook.com/groups/vietinca/permalink/2118283768312811/

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *